Bó hoa chân thành

01-12-2019 | 980

Cánh cửa ngôi nhà vừa mở ra, Ngọc xuất hiện trước mắt Minh trong bộ váy trắng, với dáng người nhỏ nhắn, khuôn mặt xinh xắn và nụ cười hiền lành như 1 thiên thần. Bỗng tim Minh thắt lại, Minh muốn giấu nhẹm đi bó hoa mà chẳng muốn trao cho Ngọc nữa.

- Cho anh mượn cái tay.

Ngọc ngơ ngác, đưa tay ra cho Minh:

- Có gì không anh?

- Thì cứ cho anh mượn đi!

Minh cầm lấy đôi tay lạnh ngắt của Ngọc, nhẹt vào túi áo mình:

- Cả cái tay kia nữa!

Ngọc ngoan ngoãn đưa tay cho Minh:

- Người đã hay lạnh tay, phải giữ cho ấm, biết không?

- Minh là như thế, tinh tế và chu đáo từng chút mỗi. Thế nên mỗi khi bên Minh, Ngọc như 1 đứa trẻ, chẳng có cơ hội để trưởng thành.

Nhớ lại ngày Ngọc và Minh biết nhau, nó như 1 tình tiết trong 1 bộ phim ngôn tình nào đó.

Minh là nhân viên trong 1 shop hoa, ngày 14 tháng 2 là 1 ngày mà hoa trong shop chất thành núi, Minh cặm cụi từ sáng đến đêm. Hàng trăm, hàng ngàn khách hàng, sẽ chẳng thể ấn tượng nổi với 1 khách hàng nào, nếu đó không phải là cuộc điện thoại của 1 người đàn ông lạ mặt:

- Alo!

- Dạ, Hoa Sài Gòn xin nghe!

- Em bó giúp anh 3 bó hoa nha!

- Dạ anh, anh chọn mẫu trên web hay anh muốn bó kiểu như thế nào ạ?

- Như thế nào cũng được, miễn em bó đẹp đẹp cho anh là được.

- Dạ anh! Hoa gì anh ạ?

- Hoa hồng đỏ nha em. Mỗi bó tầm 2 triệu. Tổng 3 bó 6 triệu, anh cho em địa chỉ, anh sẽ chuyển khoản cho em, em cộng luôn tiền ship cho anh nhé!

- Dạ anh! Anh cho em địa chỉ giao hàng ạ!

- Em giao anh đến, Trần Thị Bích Phương, 128/3 Lý Thường Kiệt… Phạm Thanh Hoa, 57/90 Hoàng Văn Thụ… Đặng Ánh Ngọc 567/89 Cộng Hòa…

- 3 bó gửi 3 người khác nhau hả anh? 

-Ừ, em!

- Có ghi thiệp gì không anh?

- Tất cả thiếp em ghi cho anh nội dung "Ngày lễ tình yêu xinh đẹp em nhé. Yêu em". À. Với địa chỉ cô Ngọc em viết "Em thật ngọt ngào trong ngày sinh nhật và 14/2. Chúc mừng sinh nhật em. 14/2 vui vẻ, sinh nhật hạnh phúc em nhé. Yêu em"

- Dạ, anh.

- Gửi thiệp cho đúng địa chỉ đấy, nhầm là chết anh nghe chưa!

- Dạ, em biết rồi. Cảm ơn anh ạ!

Minh thả điện thoại xuống và thấy buồn thay cho những người phụ nữ trong danh sách địa chỉ vừa rồi. Có cô Ngọc gì đó nữa, chắc cô ấy sẽ buồn lắm, nay là sinh nhật cô ấy mà.

Tối đó không biết do trùng hợp hay xui khiến, các bạn giao hoa xót mất đơn hàng gửi cho Ngọc trong danh sách ấy. Cũng tiện đường đi về, Minh nhận bó hoa ấy, đi giao giúp các bạn giao hàng.

Cánh cửa ngôi nhà vừa mở ra, Ngọc xuất hiện trước mắt Minh trong bộ váy trắng, với dáng người nhỏ nhắn, khuôn mặt xinh xắn và nụ cười hiền lành như 1 thiên thần. Bỗng tim Minh thắt lại, Minh muốn giấu nhẹm đi bó hoa mà chẳng muốn trao cho Ngọc nữa.

Ngọc nhận bó hoa, toan bước vào nhà:

- Cô Ngọc!

- Dạ anh! Còn gì nữa ạ!

- Tôi…

- Có gì anh cứ nói đi ạ? Anh muốn boa à?

- À không! Không phải!

- Tôi có điều này muốn nói với cô nhưng ngại, không biết nói sao.

- Anh nói đi!

- Chúc mừng sinh nhật cô nhé!

- Cảm ơn anh!

- Cô thật may mắn khi được sinh ra đúng ngày 14/2.

- Ừ, cảm ơn anh!

- Nhưng cô thật không may với người đàn ông cô đang yêu hiện tại.

- Anh nói gì? Em không hiểu.

- Cô hãy cẩn thận và đừng tin người quá. Sinh nhật vui vẻ cô nhé!

Vừa nói xong, Minh quay xe nổ máy, để lại Ngọc với mớ hỗn độn trong não, chưa biết định hình thế nào.

 Tim Minh vẫn nhói lên. Tiếng sét ái tình ư? Hay sự thương hại cho 1 cô bé đẹp như thiên thần, đang bị lừa dối. Sau hôm ấy, mỗi ngày đi làm về, Minh đều bó riêng 1 bó hồng thật đẹp, anh mang đến trước cổng nhà Ngọc, treo trên cửa, đều đặn gần 1 năm, thì anh bị Ngọc phát hiện, trong 1 lần 2 người vô tình chạm mặt trước cửa nhà cô.

Và cũng từ hôm ấy, Minh ở bên Ngọc, chăm sóc cho Ngọc và chữa lành vết thương cũ trong trái tim Ngọc.