Hoa Sinh Nhật

25-10-2019 | 847

Chiếc xe chậm rãi lăn đều trên đường phố, Mai nắm chặt tay lái và kéo tay ga trong vô định. Mai miên man về Hậu. Có lẽ anh đã hết yêu mình rồi. Có phải với con người tình cảm là thứ dễ thay đổi nhất không?

 
 
Chiếc xe chậm rãi lăn đều trên đường phố, Mai nắm chặt tay lái và kéo tay ga trong vô định. Mai miên man về Hậu. Có lẽ anh đã hết yêu mình rồi. Có phải với con người tình cảm là thứ dễ thay đổi nhất không?
 
Hậu và Mai biết nhau trong một chuyến trại hè do chùa tổ chức. Hậu đã lấy trọn trái tim Mai trong vỏn vẹn 3 ngày giữa không khí lành lạnh  Đà Lạt năm ấy. Hậu nhỏ nhắn nhưng lại có nụ cười tươi, hoạt bát và đầy ý tưởng.
 
Đêm đầu tiên lửa trại, tất cả trại phải có một tiết mục biểu diễn. Giữa đồi thông heo hút, cách trung tâm thành phố những 20km, lấy đâu ra vật liệu gì để chuẩn bị cho đêm biểu diễn, ngoài dụng cụ nấu ăn và những vật dụng để dựng trại. Cả trại đang tập trung suy nghĩ tìm ý tưởng  bổng Hậu bật dậy, trước mặt Mai, anh nghiêng nghiêng đầu qua lại, rồi lên tiếng:
 
Mai, em làm mẫu nhé!
 
Mai ngơ ngác nhìn Hậu:
 
Mẫu gì anh?
 
Em cứ đồng ý là được.
 
Mai như một con cún con, ngoan ngoãn theo sau Hậu.
 
Mọi người đứng lên nào! 
 
Hậu đuổi mọi người ra khỏi trại, đoạn lật tung tấm bạt lót của trại lên, rút ngay sợi dây thừa khi dựng trại lên, cột ngang eo Mai. Sau khi hoàn thành thao tác, ý tưởng của Hậu đã rõ ràng, một góc nhỏ cái bạt được cột ngang eo mai, phần còn lại trải dài ra xa tạo nên một đuôi váy vô cùng đẹp mắt. Mọi người vỗ tay hoan hô ý tưởng độc đáo của Hậu. Mai như chết trân với sự vui vẻ, nhiệt thành và thông minh của Hậu. Đêm đó, tiết mục của trại Mai đạt giải nhất, sau khi Hậu bổ sung thêm trên tay Mai một cái rổ. Chỉ nhiêu đó, với sự linh hoạt, uyển chuyển của cơ thể Mai, gương mặt khá xinh và dáng người mảnh mai, tiết mục đã đánh gục ban giám khảo và toàn bộ trại sinh. Và Mai cũng đổ gục trước anh chàng trại trưởng rất ga lăng và chu đáo.
 
Đêm thứ ba, là đêm cuối.
Hôm đó  là sinh nhật Mai, cô cảm thấy hơi buồn vì chắc cả trại không ai biết sinh nhật cô đâu.
Thả bộ về trại sau khi một mình dạo quanh những gốc thông trong lớp sương mờ ảo của Đà Lạt. Hình như trong trại có việc gì vui thì phải, thấy mọi người có vẻ đông hơn mọi ngày. Vừa bước vào trại, Hậu đã chắn ngang trước mặt Mai, trên tay ôm một bó hồng đỏ cực đẹp.
 
Hoa mừng sinh nhật em. Chúc em sinh nhật vui vẻ và luôn hạnh phúc nhé! Cô gái với trái tim ấm áp.
 
Mai bất ngờ, chỉ kịp thốt lên một câu không đầu không cuối:
 
Hoa sinh nhật! Sinh nhật em!
 
Sự ngạc nhiên quá độ khiến Mai không còn bình tĩnh nữa. Hậu bước đến trao bó hoa cho Mai, cô đón nhận trong sự hân hoan khôn tả xiết:
 
Em cảm ơn anh! Nhưng sao anh biết sinh nhật em?
 
Chắc em quên hôm nhận trại, mọi người đều khai họ tên, ngày tháng năm sinh và nơi ở.
 
Mai "à" một tiếng rồi cảm ơn Hậu rối rít.
 
Đêm đó Mai đã rất vui vẻ hát hò cùng toàn thể trại sinh trong trại và cả những bạn trại sinh ở các trại kế bên.
 
 
Và đêm nay, năm năm sau đêm ấy, Hậu không còn nhớ nữa. Không còn như những đêm của những năm kế tiếp, Mai vẫn nhận một bó Hoa Sinh Nhật do Hậu mang đến.
 
Gần mười hai giờ đêm, Mai tắt máy xe trước cổng toan mở cổng vào nhà, bổng một bóng đen từ đâu chặn ngang Mai. Cô hoàn hồn. "A, Hậu!". Trên tay anh vẫn ôm một bó Hoa Sinh Nhật. 
 
Mừng sinh nhật em, cô bé có trái tim ấm áp của anh!
 
Mai xúc động, không kìm được nước mắt:
 
Tại sao giờ anh mới tới? Anh biết em lo lắng lắm không?
 
Anh biết em lo lắng, anh cũng rất lo lắng nhưng anh phải kiềm chế mình lại vì hôm nay, ngoài bò Hoa Sinh Nhật này, anh muốn trao cho em một thứ khác nữa.
 
Hậu đưa tay vào túi quần, lấy ra một cái hộp, bên trong là một chiếc nhẫn. Hậu quỳ xuống trước mặt Mai, đỡ lấy tay Mai, đeo chiếc nhẫn vào ngón áp út:
 
Làm vợ anh nhé!
 
Mọi cảm xúc vỡ òa và thật đẹp.
hoa sinh nhat 3

 

 - BÙI ANH THƠ-