Hoa - sự chữa lành kỳ diệu

18-12-2019 | 922

Minh Trí tiến lại gần, trao bó hoa cho Khánh My. Cô bé đảo mắt xuống bó hoa hồng đỏ tươi, chợt thái độ thay đổi hẳn. Cứ như bó hoa có 1 sức mạnh vô hình làm tan chảy sự ương bướng của My thì phải.

​- Chị cafe không?

Con bé đồng nghiệp đứng trước bàn làm việc của tôi gọi. Tôi rời mắt khỏi chiếc máy tính:

​- Ừ, Đợi chị hoàn thiện nốt cái hợp đồng đã.

Chắc Khánh My lại có chuyện gì đó không được vui. Tôi đoán thế, mỗi khi con bé có chuyện lại tìm tôi, dù trong phòng có đến hơn 10 người. 

Khánh My ủ rũ chống tay lên cằm:

​- Hôm nay sinh nhật em chị ạ!

​- Ồ, sao em không thông báo, rủ cả phòng đi chơi.

​- Em không muốn! Mọi năm, em đón sinh nhật cùng Minh Trí, mà tụi em vừa chia tay hôm qua.

​- Chia tay? Hay giận nhau?

​- Chia tay chị! Em chán lắm rồi. Không chịu nổi. Trí đi công tác suốt ngày chị ạ!

​- Em không thích người đàn ông của mình gây dựng sự nghiệp sao?

​- Em có nhưng anh ấy quên cả em chị ạ. Hôm nay là sinh nhật em mà hôm qua còn đang tổ chức chương trình ngoài Hà Nội. Anh ấy không quan tâm em.

Tôi phì mỉm cười với tính cách trẻ con của cô bé vừa bước chân khỏi trường đại học. Minh Trí là nhân viên phòng Marketing của công ty. Đặc thù công việc phải đi công tác liên tục. Trí là một chàng trai hoạt bát, tài năng, sống tình cảm nhưng lại rất có trách nhiệm và đam mê công việc. Bởi thế, cậu sẽ khó cân bằng được thời gian với 1 cô bé nhõng nhẽo như Khánh My. Rất khó để khuyên nhủ cô bé. Tôi lấy điện thoại gọi cho Trí. Vì tôi biết chương trình vừa xong chiều nay, thể nào Trí cũng tranh thủ bay về trong buổi chiều để kịp mừng sinh nhật người yêu.

​- Em nghe chị Như!

​- Em đang ở đâu rồi?

​- Em vừa từ sân bay về, định tắm cái rồi qua nhà My. Nay sinh nhật My chị ạ!

​- Chị biết rồi, chị đang ngồi với My ở Garden Star. Em đi ngang shop Hoa Sài Gòn đặt 1 bó hoa hồng, rồi mua luôn cái bánh kem.

​- Dạ, em cảm ơn chị.

Tôi bước vào, ngồi nghe Khánh My kể tội Minh Trí. Đôi khi có người để giận dỗi cũng vui lắm. Và đôi khi ngồi nghe các bạn kể về chuyện của mình, cũng vui lắm.

Trí bước vào quán cafe, trên tay ôm 1 bó hoa và 1 cái bánh kem. Tôi đỡ giúp cái bánh cho Trí:

​- Chúc mừng sinh nhật em! Em đừng giận anh nữa nhé!

​- Em không có giận anh. Chúng ta chia tay rồi giận chi!

​- Chẳng phải em giận anh vì hôm nay sinh nhật em, anh không về kịp sao? Giờ anh về rồi nè.

Minh Trí tiến lại gần, trao bó hoa cho Khánh My. Cô bé đảo mắt xuống bó hoa hồng đỏ tươi, chợt thái độ thay đổi hẳn. Cứ như bó hoa có 1 sức mạnh vô hình làm tan chảy sự ương bướng của My thì phải. Cô bé cười còn tươi hơn cả bó hoa trên tay mình.

Cuộc sống đôi khi nó được phức tạp hóa lên bởi những suy nghĩ thiếu chiều sâu của con người nhưng để giải quyết nó cũng không cần quá khó khăn.

Đôi khi chúng ta cứ nhìn mọi thứ đơn giản 1 tý thì mọi người vui vẻ cùng nhau.

- Bùi Anh Thơ -